Tin tức : Tin tức - Sự kiện / BÀI VIẾT 35 NĂM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

Bài dự thi số 02:

Ngày đăng : 24-10-2017

NHẬT KÍ GIÁO VIÊN


          Thế là, năm học này cũng sắp kết thúc rồi. Gắn bó với lớp chưa lâu nhưng tôi cảm giác vô cùng thân thiết. Mới ra trường nên tôi không thích dạy lớp 1 cho lắm vì nghĩ dạy lớp 1 sẽ xa hết kiến thức lớp 4+ 5, học sinh bé thì chả biết gì và chắc là không tình cảm như học sinh lớp lớn…

 

        

Học trò lớp 1D

 

Nhưng từ khi được chủ nhiệm lớp 1D tôi cảm nhận rằng suy nghĩ trước của tôi là chưa đúng. Tôi đã gần và hiểu các em nhiều hơn, tôi biết cần làm gì với từng đứa. Phải xa các em, tôi sẽ rất nhớ các em. Tôi sẽ rất nhớ Đồng, thằng bé hay leo teo, nhanh nhẹn và học khá giỏi. Tôi làm sao quên được cái Vi một đứa mà sau khi hướng dẫn nếu không quát thật to thì phải phì cười mất 30s để phá tan cơn bực bội vì độ chậm chạp của nó. Nhưng con bé vẽ quá đẹp, tôi thật sự bị lôi cuốn bởi những bức tranh của nó.
          Lại còn Khoa, thằng bé này học rất khá. Điểm nhớ nhất ở nó là mỗi khi cãi nhau hoặc biện chứng điều gì nó thường vươn cổ ra, cổ nổi đầy gân guốc, hai tay thì quắc ra sau lưng, miệng nói không ngừng nghỉ mà mỗi lần nghe xong thì câu đầu tiên cô giáo cũng phải bảo “được rồi” rồi mới nói tiếp được. Ấn tượng nhất với tôi là cô bé Phương Linh ít nói, hay cười, học rất giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Mỗi khi nghe tôi đọc xong em ấy có thể bắt chước nguyên si giọng điệu hoặc cách ngắt nghỉ hơi điều đó làm tôi rất có hứng. Phương Linh chưa bao giờ gần tôi, chưa bao giờ kể về gia đình của em, nhưng tôi biết gia đình cô bé rất quan tâm con, vì tóc em luôn cột gọn,quần áo sạch sẽ, gọn gàng trước khi tới lớp. Trái ngược với Phương Linh là Trường b. thằng bé này học rất kém, nói thì cà lăm, tóc xoăn tít, da đen, nói gì cũng hay chu mỏ như mỏ chuột nhìn rất ngộ nghĩnh. Tôi hay để ý Trường b vì thằng bé rất cần được quan tâm, nó là một thằng bé ngoan nhưng chậm. Thành phần như Trường b cũng không ít ở lớp, nhưng mỗi đứa mỗi vẻ, chẳng đứa nào đem ra so được với đứa nào. Dũng cũng là đứa học kém, nhưng Dũng lại có trí tiến thủ và sự cố gắng vượt trội so với mọi người. Lúc mới học Dũng cũng không đọc được, viết thì bẩn thế mà sau một thời gian em đã đọc trơn rất khá, viết cũng gọn gàng, tôi rất mừng. Học kém nhất lớp thì phải kể đến Tú, Tú không biết đọc cũng chẳng biết viết, dù tôi có cố gắng thế nào thì đến bây giờ em cũng chỉ biết đánh vần và viết các chữ cái một cách rời dạc mà thôi. Tú ít nói và không mấy hòa đồng, tôi càng gần em thì em càng tìm cách rời xa tôi, năm học sắp kết thúc

điều tôi trăn trở nhất là ở nơi Tú…
          Cũng may cho tôi, phụ huynh trước đó cũng được giáo viên chủ nhiệm hướng dẫn rèn giũa rất nhiều nên có không ít em học được. Tôi đặc biệt chú ý đến thằng bé Huân rất xinh trai và có ước mơ làm cảnh sát (vì cảnh sát cũng từng là ước mơ của tôi mà ). Thằng bé học rất khá, tính lại cẩn thận, hay đi học sớm và rất hay cười. Ngồi cùng bàn với Huân là Trường a. Thằng bé này gầy “mo sờ đét” nhìn đến là thương, mà không biết vì sao cả lớp và gia đình cứ gọi em là KHOÁI(nhưng nghe cũng khoái thế là tôi gọi theo). Khoái học bị động nhưng lại biết hỏi bạn nên cũng mau khá, tôi rất trân trọng điều đó. Tôi thích cái Ngọc Ánh, cách học của nó rất tuyệt. Nó học rất tốt nhưng không leo teo, bao giờ cũng hỏi trước cho chắc chắn rồi mới viết. Ra chơi hiếm mà thấy con bé ra ngoài, nó thường ngồi trong lớp đọc truyện cổ tích (tôi mua cho chúng 3 quyển truyện cũ vì tôi nghĩ sẽ rất hay nếu giờ sinh hoạt nào tôi cũng kể 1 câu chuyện ngắn về sự tích các loài động vật hoặc loài cây và suy nghĩ đó khá đúng). Ánh rất hay gần tôi, kể về gia đình và hỏi tôi những câu hỏi rất hồn nhiên” thế mẹ cô có tốt với cô không? Mẹ con tốt với con nhất, anh con cũng không bằng…” tôi thường tỏ ra tẳng lớ trước những câu hỏi đó và đáp “ ừ, con đi đọc truyện tiếp đi” nhưng thực lòng tôi luôn để ý con bé, để ý tới những câu nói của nó thật hồn nhiên và trong sáng.
          Còn cái Tuyết nhà nghèo, học ngoan nhất lớp. Con bé chậm nhưng chắc, làm Toán ít sai và đọc trơn thì không hề ngắc ngứ, phải cái đọc hơi nhỏ và phải nuốt đủ 3 lần nước bọt thì mới bắt đầu đọc khiến tôi rất tập chung chú ý. Lại còn bé Ly (BÀ BẦU- cách gọi của tụi nhỏ trong lớp), nó học không chăm nhưng chơi ra chơi, học ra học. Chữ viết đẹp, toán tính nhanh mà đọc thì không ai to bằng. Học là vậy, mà cứ tới giờ ra chơi đứa phi ra đầu tiên cũng lại là nó, nhảy dây chun, đuổi nhau, bắt bóng… đủ kiểu. Thằng bé Hợi cũng thế, chỉ chăm chăm vào vỗ ảnh thôi, không chú ý gì bài học nhưng cứ hỏi cái gì cũng nói được. Cô phải kết luận : “ tố chất thông minh nhưng tính tình ngang ngược- nếu không sửa được cô cho ở nhà”.
          Cái Hảo học cũng khá, mất cái chữ viết không xem được. Hợi và Hảo hỗ trợ nhau mà chưa lên được, lại còn Huy nhanh ẩu nữa, Hà Linh cũng không kém phần long trọng, chỉ số leo teo đứng đầu lớp luôn. Nam và Nguyễn Ánh thì ngược lại, rất cẩn thận và không bao giờ nói thừa một câu.
Tùng và Long thì bị mắc căn bệnh thế kỉ, căn bệnh nói nhiều. Hở ra là nói, nhất là thằng bé Long học thì kém, mà hóng thì giỏi, đến mức cô nhắc xong cậu ấy còn cố thêm vài câu rồi mới quay về đúng chỗ. Mắng thì khóc, khóc xong lại cười. Đúng là trẻ con.
          Tháng đầu tiên tôi dát hết cổ họng, người lúc nào cũng mang cảm xúc tức giận và muốn cãi nhau. Nhưng các trưởng lão đã nói với tôi “ không thế không là trẻ con, nó còn bé biết gì, khen thì thích không khen thì cũng quên…” tôi cũng ngấm nghía ra nhiều. Tôi nghĩ đến cái thời bé xíu của tôi, tôi dốt nát đến mức Thày bị gọi ra họp phụ huynh liên tục, lúc lên lớp 3 rồi mà còn ngồi vẽ tranh làm thơ có học hành gì đâu, ngủ gật suốt, thế đấy. Thế mà tôi đã bắt các em, những đứa bé tí xíu như thế này phải học giỏi, phải ngoan....tôi giận cả mình, tôi đã bao giờ làm được như thế đâu. Giờ đây sắp xa rồi, thấy nôn nao trong lòng quá…thật may mắn vì tôi được làm học trò cả đời, ngắm hoa phượng và sân trường lớp học. Nhưng khác hơn là tôi không còn được cố gắng, không có cơ hội nào để phấn đấu như các em được nữa, các em ạ. Hãy cố gắng lên nhé, tôi yêu tất cả!

 

Tác giả: Trần Thị Thanh Thủy

GV trường Tiểu học Châu Minh- Hiệp Hòa- Bắc Giang

 

 

 

 

Trần Thị Thanh Thủy

Xem thêm...
Niềm vui ngày khai trường
Ngày hội đến trường
Ngày hội khai trường
Phim khai giảng

Website đơn vị