Ngày đăng : 07-09-2016
Mỗi độ thu về hoa cúc vàng tươi. Áo trắng tựu trường thơm trang sách mới.
Ngôi trường thôn ngát hương đồng nội, còn in sâu bóng dáng những người thầy.
Thầy cô em đã dạy em nơi đây. Kỉ niệm một thời đã bao mùa thức gọi. Vẫn vẹn nguyên những mùa thu mở lối, vẫn mênh mông những cánh đồng nước nổi, vẫn ngập tràn xuân mới tuổi thơ ngây, vẫn rực hồng mùa phượng vĩ chia tay,...vui buồn thầy cô- nỗi niềm con trẻ.
Rời ngôi trường thôn lung linh miền nhớ, em trở thành cô giáo hôm nay. Nuôi con thơ mới hiểu cha mẹ hơn, thức thâu đêm mới thấu đêm vô hạn, em nhận ra thầy cô- một miền lấp lánh- nơi sáng lên tâm nguyện trồng người.
Thầy cô em sương gió cuộc đời, cái khó chất chồng núi cao vời vợi, nỗi khổ lao lung trào dâng sóng nổi nhưng tình yêu nghề vẫn son sắt trong tâm!
Nợ lời dạy thầy cô vương vấn trong lòng: gìn giữ nhân tâm giữa trang đời trang sách, giữa ngọc đá vàng thau là viên ngọc sáng, mài sắt nên kim cho mơ ước cuộc đời!…
Thu nay lại về, mắt trẻ thơ ngây, tình yêu nghề của thầy cô em vẫn còn trong vắt- ngọn lửa hồng vẫn chưa hề tắt, nhưng lại về- một mùa chia tay!
Thu đã về thoáng gió heo may, thầy cô em là những tia nắng ấm. Dẫu ở nơi đâu vẫn là ngôi sao sáng.
Ngôi trường thôn lặng lẽ khắc tên Người.