tin tức-sự kiện

HAI NGƯỜI MẸ

Hai người mẹ

Mẹ! Mẹ!
Ôi tiếng gọi sao thân thương quá đỗi
Trong giấc mơ con muốn nhắc đến ngàn lần
Suốt cả đời mẹ vất vả hi sinh
Manh áo rách, lam lũ mẹ nuôi con ngày khôn lớn
Có người mẹ trong giấc mơ con hiện lên thánh thiện
Hai vai gầy nghiêng bên trang giáo án mùa đông
Có người mẹ mùa hạ ấy nắng ong
Trên cánh đồng nắng sói lưng người bỏng rát
Có người mẹ hi sinh lòng mình chẳng quản
Đêm rét run người mẹ vẫn thức với trang thơ
Mẹ! Mẹ !
Con chẳng muốn mình gọi mẹ là cô
Bởi cả đời người hi sinh thổi cho con nguồn tri thức
Có người mẹ trên cánh đồng nước đục
Chân lấm bùn rét buốt thấu tận xương
Có người mẹ khi đứng trước đàn con
Ánh mắt cười hiền sưởi lòng con ấm lại
Có người mẹ giữa mùa hè nắng trải 
Áo ướt đẫm mồ hôi mẹ chẳng ngại ngần
Mẹ bươn trải giữa cuộc đời chật vật
Mong con lớn khôn nên cuộc sống chẳng thanh nhàn
Giờ tóc con xanh, tóc mẹ bạc thời gian 
Bao nếp nhăn cuộc đời trán mẹ hằn in dấu
Con muốn mình trở về thời thơ ấu
Để được xà vào lòng người như đứa trẻ mới lên hai
Con biết rằng rồi sẽ đến ngày mai
Mẹ thêm tuổi thời gian cứ đi chẳng đợi
Người mẹ thứ nhất , người mẹ thứ hai con thầm gọi
Lửa của lòng người luôn sưởi ẩm trái tim con.
                                                           Nguyễn Đình Trường           - Lớp : 7A1

 

Tác giả: c2thitran

Xem thêm

Tin tức