Nói với em!
Nghề giáo mình chẳng mơ ước cao sang
Chỉ mong ước học trò ngoan, học giỏi
Trang giáo án từng đêm gắng gỏi
Cùng ngọn đèn chắp cánh ước mơ xanh.
Học trò em, có đứa cứ lanh chanh
Nói chuyện riêng gây ồn ào lớp học
Ngồi bên nhau cứ giở trò trêu trọc
Bạn không vui và em cũng buồn lòng.
Không muốn trò trở thành dáng cây “cong”
Uốn nắn học trò khéo léo từng phương pháp
Tấm lòng em, học trò không đền đáp
Cực chẳng đã, em mới bắt trò quỳ.
Lòng hẹp hòi, xét nét chi li
Bắt “cô quỳ” trả thù giùm con trẻ
Hả hê tiếng cười vang lên nức nẻ
Chà đạp “tôn sư trọng đạo” mấy nghìn đời.
Mồ hôi mặn, nước mắt ngược vào trong
Đau quặn lòng, em ơi, đừng bi lụy.
Nguyễn Thị Hường sưu tầm