Ngày xưa tại Hà Đông, tỉnh Quảng có một đôi vợ chồng. Người chồng luôn lấn lướt vợ, nhưng vợ anh ta cũng chẳng phải dạng vừa. Truyện hai bảy mười ba xảy ra khi có sự tranh cãi về bát chè trong đám giỗ.
Trong một đám giỗ người vợ nấu chè để cúng nhưng vì mọi người đều bận nên chị đành phải bưng lên mâm, đi hết thảy 7 lần mỗi tay một bát nên chị nhớ có 14 bát. Đến lúc ông chồng xếp lên mâm thì lại thừa ra một bát không tài nào xếp vào đâu được. Người chồng bèn nói:
Nghĩ xong hắn liền húp lấy húp để và đem bát ra ngoài bể cạn để rửa sạch và úp vào rổ trở lại làm nốt việc khác. Khi cúng lễ xong xuôi, người vợ không thể đếm đủ chỗ bát chè ấy.
Chị liền ra hỏi chồng:
Người chồng cố vẻ tự nhiên nói:
Nghe xong người vợ nói liền:
Người chồng không nghĩ rằng vợ mình sẽ đếm số bát. Nghĩ bụng định nhận nhưng mà nhận thì nhận ngay từ đầu giờ thì ngại lắm bèn tỏ vẻ tức giận:
Người vợ không nhịn được nói:
Nghe vợ nói xong người chồng mặt đỏ tía tai quát:
Người chồng to tiếng vợ cũng không chịu xuống nước. Không ai chịu nhường, xô xát một hồi làm mâm bát đổ vỡ cùng với những thiệt hại khác khiến bữa giỗ mất ngon.
Người vợ biết sự thật nhưng không làm gì đành làm đơn kiện ra quan. Chồng nghe vậy giảm tính hung hăng đâm lo sợ. Hắn nghĩ:
Hắn liền mang lễ vật đút lót quan gỡ rối để đỡ mất mặt. Quan liền nói:
– Được! Cứ để ta xử cho.
Sau khi nghe trình bày đầu đuôi câu truyện quan phán rằng:
Cả hai đều ngửa mặt đếm. Người chồng có vẻ xuôi nhưng vợ vẫn cố cái. Quan bèn đập bàn quát:
Nói dứt lời quan cho quân đuổi hai vợ chồng ra khỏi công đường.
Về nhà người chồng thích thú lắm khoa chân múa tay. Hàng xóm sang hỏi thăm truyện hai bảy mười ba nhiệt tình. Thấy thế vợ than thở:
Nực cười ông huyện Hà Đông,
Xử vị lòng chồng hai bảy mười ba.
Không nghe tan cửa hại nhà,
Nghe thì hai bảy mười ba cực lòng.
Sau này dân gian có câu: Cha mẹ nói oan, quan nói hiếp, chồng có nghiệm nói thừa chính là từ câu truyện cổ tích hai bảy mười ba này mà ra.