Ngày: 04/11/2013
VÔ ĐỀ
Năm tháng, mùa phai kí ức
Một ngày mưa mùa thu có ta
Mẹ vặn mình trong nỗi đau
Đất trời quồng quay
Rét tê tê và thâm quầng đôi mắt
Cha quay người giấu nét buồn rất thật
Tiếng khóc đầu đời trong nước mắt của mưa.
Những ngày thu giăng giăng sắc tro
Ngọn cỏ may găm đầy quần áo
Bàn chân tôi kiếm tìm giấc mơ của dế
Khắp bãi Bồng Bồng, gò Trống
Rồi lại lạc lúc nào trong tím ngát lục bình của Miễu
Tôi thừ người trong cảm giác không tên.
Mùa một thời của lúc nhớ lúc quên
Tuổi ba mươi đã “ngày xưa”, “cổ tích”
Thời chân trần, đầu trần, mắt trần nên cái gì cũng thật
Có lúc mơ mình thành cô bé lọ lem.
Đường dặm dài tôi chẳng thể tìm quen
Một nắng mai có bàn tay mẹ gọi
Lũ lợn con tới giờ kêu đói
Và gà trưa cục cục tác trứng vàng
Góc sân nhà cây ổi vẫn ra hoa
Cái chạc ba nhẵn bàn chân leo vội
Tôi chẳng quên những câu chuyện không đầu không cuối
Của lũ trẻ chăn trâu tuổi xưa.
Đưa mình về nhân một buổi chiều mưa
Xa thật xa một miền ta- tuổi- dại
Ta loay hoay đời kiếm tìm những gì không thật
Cũng không trong như một thưở ta trong./.