Tin từ đơn vị khác
Lời Bác dặn trước lúc đi xa
Viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh
Kính thưa Ban giám khảo!
Kính thưa các Thầy cô giáo, các anh chị phụ trách và toàn thể các bạn.
Trước hết cho phép em được thay mặt cho các bạn Thiếu niên nhi đồng Liên đội Trường Tiểu học Gia Khánh xin được gửi tới ban giám khảo, các thầy cô giáo và toàn thể các bạn lời kính chúc sức khỏe, hạnh phúc. Chúc hội thi thành công rực rỡ.
Kính thưa các thầy cô giáo, thưa toàn thể các bạn.
Chủ tịch Hồ Chí Minh – Vị lãnh tụ thiên tài, người thầy vĩ đại của cách mạng Việt Nam, Anh hùng giải phóng dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới đã đi xa, nhưng Người đã để lại cho chúng ta di sản văn hóa to lớn, những tư tưởng vô giá, những giá trị nhân văn cao cả, trong đó đặc biệt là tư tưởng đạo đức của Người.
Hướng tới kỷ niệm 125 năm ngày sinh của Bác (19/5/1890 -19/5/2015) chúng cháu bồi hồi xúc động về những giờ phút cuối cùng trong cuộc đời Người, về “Lời Bác dặn trước lúc đi xa”.
( Nhạc dạo…Chuyện kể rằng trước lúc Người đi xa.Chuyện kể rằng trước lúc Người đi xa)
Chuyện kể rằng:
...Một ngày đầu tháng 9 năm 1969, Bác đang ốm rất nặng. Đứng quanh giường Bác có đông đủ các đồng chí lãnh đạo cao cấp và các y, bác sĩ giỏi. Khuôn mặt ai cũng lộ rõ vẽ căng thẳng và lo lắng.
Căn phòng im phăng phắc.
Chiếc kim đồng hồ nhích từng bước nặng nề, chậm chạp. Mọi người như nín thở, nhiều đôi mắt đã đỏ hoe khi bác sĩ thông báo bệnh tình mỗi lúc một xấu đi của Bác. Đột nhiên, Bác khẽ mở mắt, Người nói rất nhỏ nhưng rõ ràng: Bác rất muốn nghe một câu hò Huế... Tất cả nhìn nhau. Bất ngờ quá! Những mái đầu cúi vội lau nhanh dòng nước mắt.
( Hát :Chuyện kể rằng trước lúc Người đi xa. Bác muốn nghe một câu hò xứ Huế. Nhưng không gian vẫn bốn bề lặng lẽ. Bác đành nằm yên. ) (Nhạc nền vẫn đánh tiếp nhỏ lồng vào lời kể)
Thời gian như ngưng đọng lại. Bác lại thiêm thiếp trong giấc ngủ. Nhưng dường như trên vầng trán rộng mênh mông của Người thoáng hiện nét trăn trở... Một lát sau, Bác khẽ cựa mình. Dù yếu nhưng giọng người vẫn ấm áp vô cùng: Có ai hát được câu hát ví quê Bác không?
( Hát: Chuyện kể rằng bác đòi nghe câu Ví. Nhớ làng Sen từ thủa ấu thơ. Mà xung quanh vẫn lặng như tờ. Bác chờ mãi, chờ mãi không thôi.)
Mọi người bối rối nhìn nhau. Những cái lắc đầu khe khẽ, những ánh mắt nhìn Bác như biết lỗi.Im lặng, Người nằm yên rồi thiếp đi, hơi thở nhè nhẹ nhưng trên gương mặt Bác như vẫn đang chờ đợi điều gì. 5 phút...10 phút... rồi 20 phút trôi qua. Bác tỉnh lại sau cơn mê sảng. Vầng trán Người lấm tấm mồ hôi. Người khoát nhẹ tay như có ý gọi. Mọi người cúi xuống quanh Bác, hồi hộp lắng nghe. Lần này giọng nói Bác đã yếu đi rất nhiều: Các cháu cho Bác nghe một làn dân ca quan họ...
( Hát: lần thứ ba Bác vẫy gọi xung quanh, Bác muốn nghe một đôi làn quan họ)
Ôi! Vẫn chỉ là một ước muốn nho nhỏ. Lần này Bác cố gắng gượng để khỏi chìm vào cơn mê. Người đợi! Chỉ một khúc dân ca. Chao ôi! Thương Bác đến thật lòng.
Bỗng, cánh cửa phòng kẹt mở, một cô gái nhỏ nhắn xuất hiện. Cô sững lại một giây nơi bậu cửa, rồi rất nhanh, cô nhào đến quỳ xuống chân Bác.
Gương mặt cô gái tái đi vì xúc động. Run run, cô nắm lấy bàn tay Bác rồi òa khóc. Bác mỉm cười gật đầu, ra hiệu cô gái đừng khóc nữa. Kìm lại cơn nức nở đang dâng trào, cô hát, giọng hát khi vút lên, níu giữ, khi tắc nghẹn đầy nước mắt: “Người ơi, Người ở đừng về...”, cả căn phòng lặng đi, xót xa, đau đớn.
Cô gái hát bằng cả trái tim mình, hát cho ước mong ngày cháy bỏng của hơn 30 triệu trái tim Việt Nam đang từng giây, từng phút hướng về Bác, Bác ơi! Cả dân tộc Việt Nam đang rất cần Bác, cuộc kháng chiến chống Mỹ rất cần có Bác, đồng bào Miền Nam đếm từng ngày để đón Bác vào thăm... Vậy mà... Bác ơi! Bác nắm tay cô gái lắc nhẹ như nói lời cảm ơn. Và từ khóe mắt Bác, hai dòng lệ đã trào ra từ bao giờ.
Lời bài hát dân ca ngọt ngào đã đưa Bác vào giấc ngủ bình yên, Người đã đi đem theo đến cõi vĩnh hằng những khúc hát của quê hương. Thoáng nhẹ trên môi nụ cười Người thanh thản, gương mặt người hồng lên, bừng sáng, đẹp như một ông tiên trong chuyện cổ tích – Ông tiên Hồ Chí Minh.
Trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, Người muốn nghe lại, muốn đem theo đến cõi vĩnh hằng những câu hát ví dặm của quê hương, Người nhớ về làng Sen quê cha, làng Chùa quê mẹ, với ngôi nhà lá đơn sơ dưới rặng tre vườn, nơi có biết bao kỷ niệm vui buồn, sướng khổ trong tần tảo của mẹ, ở đó luôn ấm áp tình cha. Lòng người còn day dứt vì công việc bộn bề, đã lâu rồi Người không về thăm quê.
Người muốn để lại lời nhắn nhủ có giá trị đến ngàn đời: Hãy giữ gìn những làn điệu dân ca – giữ gìn những bản sắc văn hóa của dân tộc Việt Nam. Phải chăng những giọt nước mắt trên gương mặt thanh thản của Bác chính là niềm hạnh phúc.
Bác ơi, Bác đã đi xa! Nhưng người vẫn luôn dõi theo những bước đi của chúng . Chúng cháu vẫn cảm thấy như có Bác ở bên cạnh. Bác vẫn sỗng mãi với non sông, đất nước, tên tuổi và hình ảnh của Bác sẽ mãi khắc sâu trong trái tim, khối óc chúng cháu và câu chuyện đó, hình ảnh đó, lời dạy nhắn nhủ đó của Bác sẽ mãi mãi trong tim cháu, theo chúng cháu cùng với lời ca, tiếng hát.
( Hát múa bài hát : Lời Bác dặn trước lúc đi xa)
-
Hưởng ứng tuần lễ học tập suốt đời
-
Hoạt động thiết thực KN ngày thành lập Đoàn TNCSHCM tại trường TH Gia Khánh
-
Liên Đội TH Gia Khánh kết nạp đội viên mới
-
Liên Đội TH Gia Khánh tổ chức Lễ kết nạp Đội viên
-
Liên Đội TH Gia Khánh với phong trào ' Uống nước nhớ nguồn'
-
Liên Đội trường TH Gia Khánh quyên góp ủng hộ GV nghèo miền núi
-
KN ngay nhà giáo Việt Nam 20-11
-
Tin hoạt động đoàn đội
-
Hưởng ứng tuần lễ học tập suốt đời