Thứ hai, 23/12/2024 12:26:51
TRI ÂN THẦY CÔ NHÂN NGÀY 20/11

Ngày: 17/12/2013

“ Thầy chính là những vì sao thắp sáng

Là đèn đường soi rạng bước em đi

Còn cô là người mẹ hiền phú quý

Mà trời dành dạy dỗ chúng em”

Từng dòng thơ nhẹ nhàng vang lên như gieo vào lòng người bao cảm xúc mơn mang khôn tả. Từng vần thơ như dòng suối mát lành chảy qua tâm hồn ta khiến ta phải suy, phải nghĩ, phải hoài niệm về thầy cô những người cha, người mẹ thứ hai của mình. “ Thầy cô” hai tiếng gọi nghe thân thương kì lạ! mà ta mang trong tim suốt cuộc đời. Cũng bởi trong cuộc sống này cha mẹ là người sinh ra ta, nuôi dưỡng và dạy bảo ta nên người thì thầy cô chính là những tia nắng ấm khai phá vòm trời tri thức trong ta. Ai đó đã ví “ dưới ánh nắng mặt trời không nghề nào quý hơn nghề dạy học”. Vâng! Thật vậy nghề dạy học là một nghề hết sức cao quý và thầy cô đã, đang và sẽ làm một sự mệnh hết sức lớn lao là “ trồng người”. Năm năm, tháng tháng, ngày ngày thời gian cứ thế nhẹ nhàng trôi nhanh nhưng thầy cô vẫn vậy vẫn tần tảo sớm hôm bên trang giáo điều để soạn những bài học hay cho chúng em. Theo dòng thời gian, mái tóc thầy cũng điểm bạc, đôi tay đã thô ráp, ánh mắt kia đã mờ nhưng thầy cô vẫn đứng đấy nơi bục giảng thân quen ôn tồn truyền đạt những bài học hay, những bài học làm người cho học trò của mình. Vất vả khó khăn là vậy, nhưng thầy cô có bao giờ phàn nàn hay oán trách một câu. Cũng bởi, niềm vui lớn nhất của thầy cô là khi được thấy những hạt mầm do chính tay mình vun trồng đã khôn lớn., trưởng thành mang hoa thơm, quả ngọt hiến dâng cho đời. Nếu chúng em là con diều thì thầy cô chính là sợi dây diều, dù chúng em có bay cao bay xa đến đâu cũng không thoát khỏi sự lo lắng bận tâm của thầy cô. Thầy cô là la bàn định hướng cho cuộc đời chúng em. Cuộc đời của chúng em sẽ đi về đâu nơi đỉnh cao của thành công hay vực sâu thất bại tấc cả đều phụ thuộc vào người lái đò tận tuỵ là thầy cô.

“ Một mùa thu như bao mùa thu trước

Nắng hồng lên trong mắt biếc học trò

Phấn bảng đen nét mực thầy vẫn đó

Sao con tìm mà chẳng thấy ngày xưa”

Lại một mùa thu nữa đã về. Lại một mùa tri ân nữa lại đến. Đây có lẻ là thời điểm, là khoảnh khắc tuyệt vời nhất bởi chúng ta được bày tỏ tình yêu thương trân trọng, trong sáng như ngọc, cao cả như biển trời mà lũ học trò chúng em muốn gởi đến thầy cô. Thu về một cách đột ngột khiến em vô cùng ngỡ ngàng, khiến em chưa nhận ra hết những tình cảm, niềm tin mà cô thầy dành cho chúng em. Tình cảm của thầy cô dành cho học trò là như nhau. Nhưng đối với chúng em mỗi thầy cô là một bảng giao hưởng khác nhau. Riêng bản thân em, người đã để lại trong em nhiều ấn tượng nhất có lẽ là cô chủ nhiệm của em cô Nguyễn Thị Phượng giáo viên môn Vật Lý. Đây là năm đầu tiên em học ở ngôi trường này nên những ấn tượng về thầy cô chưa thật rõ nét với em. Nhưng chính cô đã mang lại cho em một cảm giác vô cùng đặc biệt. Những ngày đầu tiên đặt chân vào trường, chúng em như những chú chim non đang sải cánh yếu ớt bay giữa một vòm trời cao vời vợi, chúng em cảm thấy lạc lõng đến vô cùng nhưng cô đã đến bên chúng em khiến chúng em cảm thấy vững tin hơn. Cô như một điểm tựa vững chắc cho chúng em giữa không gian mới mẻ này. Và cũng ngày đầu tiên ngồi vào lớp được biết cô là giáo viên chủ nhiệm không biết như thế nào nhưng em cảm thấy vô cùng thân quen. Chắc là do nụ cười dễ thương như thiên thần của cô, nụ cười đó như có một sức mạnh vô hình xoá bỏ khoảng cách giữa cô và chúng em. Ấn tượng đầu tiên về cô, cô là người vui vẻ, hay cười và vô cùng dễ thương. Những ngày đầu bỡ ngỡ ấy cô đã giúp cho chúng em bắt nhịp được với môi trường học tập ở cấp 3 vô cùng khó khăn và khắc nghiệt. Và rồi chúng em cũng quen dần với nơi đây, quen thầy, quen cô nhiều hơn trước nhưng người đặc biệt nhất có lẻ vẫn là cô, những bài giảng của cô luôn tạo cho chúng em sự hứng thú đến lạ kì mặc dù từ trước đến nay Vật Lí vốn là môn học khô khan khó hiểu với những con số vô hồn nhưng không, mỗi tiết học của cô chính là một bài học trải nghiệm của chúng em. Vẫn nụ cười ấy và ánh mắt thân thương ấy cô đã mang những hạt vàng kiến thức đến chúng em một cách thật nhẹ nhàng. Cô là một người hài hước luôn mang vào lớp không khí thoải mái, vui tươi. Cô là một chuyên gia tâm lí, những tâm tư tình cảm của chúng em cô đều thấu hiểu để rồi cổ vũ động viên chúng em vững tin hơn trước con đường đời còn lắm chông gai phía trước. Đối với nhiều bạn thầy cô chính là người cha người ẹm thứ hai nhưng riêng em cô như người chị, người bạn thân của mình. Và đối với từng thành viên của lớp 10AV cô vẫn luôn ngự trị trong trái tim chúng em!

“ Mỗi năm chỉ có một lần

Hai mươi, mười một ngày dành thầy cô

Học trò bao nét điểm tô

Khăn tơ áo lụa kéo vô chúc mừng”

Vậy là một màu hiến chương nhà giáo lại về, đây chính là thời điểm đẹp đẽ nhất để cô cậu học trò chúng ta nói lên tiếng lòng của mình đối với thầy cô những người ươm mầm giấc mơ. Công ơn mà thầy cô dành cho chúng ta là vô cùng to lớn tựa như biển trời. Chính vì lẽ đó phận là học sinh những người thụ hưởng chúng em nguyện khắc ghi công ơn cô thầy. Nếu ví thầy cô như một nốt nhạc thì nốt nhạc ấy du dương, trầm bỗng da diết lòng người. Nếu ví thầy cô như những dòng sông thì thầy cô ngày đêm vun đắp phù sa.

“ Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công lao người thầy” Hôm nay nhân ngày 20/11 chúng em xin gửi đến quý thầy cô lời cảm ơn chân thành nhất. Cảm ơn những trang giáo điều của thầy cô, cảm ơn những giọt mồ hôi lẫn những giọt nước mắt của thầy cô vì chúng em mà đổ xuống. Dù biết rằng lời cảm ơn thôi là chưa đủ, nhưng chúng em vẫn hi vọng rằng lời cảm ơn này đủ lớn làm cho thầy cô cảm thấy hạnh phục. Hi vọng rằng thầy cô sẽ luôn vui vẻ, hạnh phúc để vững tay chèo đưa lớp lớp chúng em sang bến bờ tri thức…

Nhan Thị Ánh Tuyên- học sinh lớp 10AV
Tin liên quan